Mây và Sóng
Không bao giờ có những ngày biển lặng
Biển chỉ làm ngơ giây phút để ta nhìn
Ngày nào qua đầu gành không nghe tiếng chim thức sớm
Là như thiếu một tiếng lòng và dư một ngọn sóng xa in.
Không bao giờ có những ngày biển lặng
Thức cho sâu đôi mắt những con thuyền
Ngày vắng em phơi lòng như biển cạn
Con ốc nhẹ nhàng sao ta lại trầm luân.
Cứ gọi tạm là một ngày biển lặng
Bình minh đỏ rực chỉ phút giây
Cả đáy biển ở trên lưng trời
Trùng trùng san hô, trùng trùng sóng cát
Mây tự vẽ phù du và tự mất.
Hay em thích hơn những ngày có sóng
Sóng đập vào lưng, sóng cũng nhớ người
Có điều gì xôn xao hơn sóng vỗ
Sóng trong trái tim ta
Và ta đang bơi trong lồng ngực của biển quê nhà.
Có khi ta không thích những cây mưa đầu mùa
Biển hai tầng ấm, lạnh
Ta cứ chạm vào làn ranh giữa thực-hư, buồn-vui mây cô quạnh
Ngọn gió Nam làm háo hức đường đi nhưng lạnh buốt đường về.
Không bao giờ có những ngày biển lặng
Không có lâu những phút giây tuyệt vời
Hãy bơi gần ta em nhé
Bóng dáng em sáng ngời
Trong lòng biển quê hương.
Nguyễn Kim Ngân – Tháng 08/2013.