Trở Lại Đêm Mưa

Đêm nay cũng buồn như năm xưa
Cũng trời tăm tối, cũng đêm mưa
Cũng những con đường im nước đọng
Cũng hồn tơi tả gió sang mùa.

Tôi bước qua nhà em vắng tanh
Ngọn đèn hiu hắt gió vây quanh
Bóng đêm dừng bước ngoài khung cửa
Biết có ai còn để gọi tên.

Gọi những ngày đi quá lạnh lùng
Nỗi lòng riêng giữa mảnh trời chung
Mãi đem bóng tối xây thành mộng
Mãi hát bi thương giữa nắng hồng.

       Nguyễn Kim Ngân – 1976.