Cố nhân

Ngày xưa em yêu tôi trước
Nhưng tình tôi quá thờ ơ
Để đời chia hai nẻo bước
Để thương, để tiếc bây giờ.

Vẫn biết em chưa lấy chồng
Nhưng còn nhớ đến tôi không?
Từ khi xa rời quê mẹ
Lòng buồn hơn cả chiều đông.

Muốn về thăm em lần cuối
Quê nghèo tắt lối em ơi
Ngày mai vạn đường run rủi
Mình tôi đi giữa cuộc đời.

Và chắc tình ta nhạt màu
Đêm đêm buồn với canh thâu
Màu áo nên thơ ngày ấy
Làm sao xóa mộng ban đầu.

Nhớ chăng ngày mình gặp gỡ
Tôi nào có biết gì đâu
Em gọi tên tôi bỡ ngỡ
Con đò quê ngoại trôi mau.

Ai biết bây giờ mấy năm
Đi về hai nẻo xa xăm
Một lá thư đầu trong trắng
Tình xanh từ độ trăng rằm.

Nếu có một ngày lên xe hoa
Mà tôi còn ở nơi xa
Thì em nhớ đừng lưu luyến
Người đi theo bóng dương tà.

Nguồn Blog Nhà thơ Nguyễn Kim Ngân

Add a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *