Category: Thơ Nguyễn Kim Ngân

Những Kẻ Sợ Hòa Bình

Tôi đi qua Xóm Đĩ Người đàn bà vẫy tay Ừ! Thà làm như vậy Còn hơn chiến cuộc này. Tôi về ngang Xóm Đĩ...

Lên Rừng Tự Họa CHÂN DUNG

Chiếc áo đã bung khuy Chiếc quần không còn nút Sợi dây nịt Hitchcock Thế bằng sợi dây rừng Nguyễn Kim Ngân – 1986....

Mưa Đêm Tuy Hòa

Đêm ngủ lại Tuy Hòa1 Thức giấc quá nửa khuya Huơ tay choàng khoảng vắng Chỉ thấy chạm cơn mưa. Ta nằm im nhắm mắt...

Đêm Gió Gọi

Đêm buồn quá làm sao ta ngủ được Gió đâu về lay cửa suốt đêm thâu Gọi chi ngày tháng đã quá thương đau Gọi...

Dòng Sông Lặng Lẽ

Bây giờ em quay mặt Như quyển vở sang trang Bây giờ em cúi đầu Để căm thù quá khứ? Mỗi sáng qua sân trường...

Chiều quê hương

Trời u ám chiều buồn mưa héo hắt Những cành cây quằn quại dưới tang thương Lá xuôi chiều theo lớp lớp gió buồn Ai...

Cánh Buồm

Thơ đã đọc rồi Có câu thơ bay vào đêm gió Có câu thơ đi theo nhà thơ Để nuôi những câu thơ chưa viết...

Còn Có Bao Giờ

Hãy để mặt hồ lặng lẽ Hãy để bờ liễu cúi đầu Ghế đá cũng cần yên nghỉ Để thương đời mình mai sau. Hãy...

Gần và Xa

Bốn-mươi-năm ngôi trường giữa phố Thỉnh thoảng tôi đi qua Nhưng quên nhìn Hay không kịp nhìn Hình như trong lòng mình Cứ muốn quên...

Trời Cẩm Tú

Đây Cẩm Tú1 ngày nào ta mới đến Giọt mưa chiều chan lẫn giọt mồ hôi Ta nghe lòng náo nức giữa mưa rơi Ta...

Hãy Hát Đi Em

Hát đi em! Cho đêm thêm buồn, Cho lá cứ lìa cành và con chim bay đi mãi. Cho anh về cúi mặt dưới chân...