Đơn phương

Năm-mươi-năm không có điều gì đã mất
Những vui buồn tự nó cứ vẹn nguyên
Tôi không dám nghĩ đến Thiên đường, không lo địa ngục
Chỉ sợ làm điều bất phải ở trần gian.

Em bây giờ như cánh chim
Ngập ngừng bay ngang cành cũ
Cành xưa dù khô héo
Vẫn thấy mừng như chết lặng nhận ra em

Em bây giờ không một chút phấn son
Không có dấu hiệu của bàn tay chải chuốt
Trang phục cũng bình thường không có gì là “mốt”1
Càng bây giờ càng thấy quý tình em

Ngày xưa mỗi lần em đến lớp
Mỗi lần đi ngang nhà
Năm-mươi-năm còn nguyên nét
Đã chia lìa sao cứ nhớ chiều xa

Không ai có thể làm lại cuộc đời
Không chịu tin ngài Trang Tử khi luận về Số-mệnh
Số phận mỗi người do chính mình tạo định
Cứ coi mình là đơn phương còn ray rức làm chi

Cảm ơn em, một chút tình xưa cũ
Năm-mươi-năm đâu ngờ có phút giây
Một lần đến, ngõ nhà thành mãi mãi
Chim bay rồi vẽ lại bóng vườn cây.

     20/07/2022.
Nguyễn Kim Ngân

1 “Mốt”: Mode