Gần và Xa

Bốn-mươi-năm ngôi trường giữa phố
Thỉnh thoảng tôi đi qua
Nhưng quên nhìn
Hay không kịp nhìn
Hình như trong lòng mình
Cứ muốn quên đi khoảng trời còn nồng nàn nỗi nhớ
Ngôi trường như người tình trắc trở
Muốn vào thăm nhưng không có lý do.

Bóng cũ ngày thêm xa
Đời còn nhiều ngã rẽ
Đường hai chiều, đường một chiều và những vòng xoay
Phải đi thế nào để khỏi bị gọi người say.

Ngôi trường tự xóa tên mình
Hàng cây đã thay hết lá
Kỷ niệm về nằm dưới cỏ
Ta về, bước nhẹ, lòng đau.

Bây giờ chỉ còn nghe tiếng gió
Tiếng xa xôi, gần gũi, tiếng âm thầm
Có gặp lại hoa vàng bên khung cửa
Ta trở về nẻo nhớ bốn-mươi-năm.

   Tháng 01 – 2015.
Nguyễn Kim Ngân