Bác Xích Lô
Cứ mỗi chiều bác xích lô về ngõ
Thân gầy còm bám víu lấy càng xe
Mấy năm rồi vẫn cuộc đời khốn khó
Đùi cháy đen chưa sắm nổi quần che.
Nhà bác ở xóm Cầu Tiêu đói rách
Con gái đầu bỏ học bán hàng rong
Đêm ngủ gục dưới building chờ khách
Khuya bác về qua lối ván long đong.
Con thiếu sữa nửa đêm bừng dậy khóc
Mẹ rã rời giọng hát hết ra hơi
Con tắt tiếng, mẹ cũng buồn ngủ lịm
Đêm lại đầy, đêm vẫn lạnh lùng trôi.
Chưa mờ sáng đã nghe nhà thức dậy
Lời gì buồn trong tiếng nước lao xao
Chắc thành phố trong những giờ phút ấy
Vẫn yên lành trên mấy đỉnh lầu cao.
Nếu cuộc sống còn kéo dài thêm nữa
Tấm thân tàn rồi cũng thiếu tiền chôn
Khi đất nước còn ngập tràn khói lửa
Không vùng lên còn đợi lúc nào hơn.
Nguyễn Kim Ngân – 1969.
Bài thơ “Bác xích lô” được tác giả Nguyễn Kim Ngân kể về một gia đình nghèo phải rời bỏ quê hương miền Trung để chạy trốn cuộc chiến tranh đang diễn ra ngày khốc liệt bằng việc mưu sinh tại khu vực gần ngôi chùa cổ Vạn Thọ, phường Tân Định, Tp. Hồ Chí Minh ngày nay.