Quê Hương Như Giọt Mật

Quê hương tôi
Như một chiếc nôi
Mắc giữa hai đầu
Cù Mông – Đèo Cả
Mẹ ru tôi những lời rất lạ
Của biển, của rừng, của tiếng suối reo
Đất quê nhà thơm ngát hương cau
Và hương lúa nuôi tôi từng hơi thở
Trong tim mình những dòng sông ra cửa
Mang phù sa da thịt đến mọi miền
Chiều nhìn theo ngọn sóng những con thuyền
Tôi mới hiểu thế nào là hy vọng
Mùa xuân đi giữa núi rừng cao rộng
Sim tím ngang đầu, cây xanh mướt chồi non
Đêm nhớ về Thị xã môi son
Lại nhớ đến em thuở còn đi học
Mùa thu hoa phượng vàng trên tóc.


Phú Yên thân yêu!
Mỗi lần đi xa như đôi mắt nhìn theo
Khi trở về là vòng tay ấm lại
Quê hương ơi! Tôi còn tin yêu mãi
Bởi giọt mật mẹ sơ trên lưỡi lúc chào đời.
                                                                         2002