Category: Thơ Nguyễn Kim Ngân

Quê Nhà

Không bao giờ quên được Chiều hành quân qua làng Bắt ông tôi dẫn lối Rồi bắn bỏ bên đường. Tôi có người em gái...

Thương Nhớ Chiều Quê

Em bỏ miền quê ra phố ở Có nhớ chiều đông những cánh cò Bay ngược dòng đời thời áo trắng Thấp thoáng vườn ai...

Lớn Từ Đỉnh Núi

Tôi lớn lên bằng lời ru chinh phụ Chiều mưa giông cùng tiếng súng Tây Nguyên Đêm suối reo buồn biển động triền miên Khuya...

Biển

Tại sao tôi lại sợ mất em Khi biết mình không giữ được bao giờ Ngày nào cũng ra đi từ vùng bóng tối Cũng...

Phấn Trắng

Hôm nay đi vào lớp Nhìn xuống chỗ em ngồi Bỗng thấy mình muốn khóc Đâu bóng hình em tôi. Hôm nay đi vào lớp...

Những Ngày Ở Kon Tum

Những mai thung lũng ngập sương mù Những chiều vây kín núi âm u Những đêm ngồi giữa rừng khuya vắng Nghe mối rạt rào...

Về An Lĩnh

Em có về con suối tắm chiều nghiêng Để một nửa bồi hồi rừng u tịch Anh ngày ấy một mình qua thác vực Ngờ...