Vĩnh Biệt Phương Mai

Anh trở về thăm em
Trời lạnh buốt cao nguyên
Áo xưa không đủ ấm
Bởi cuộc tình vô duyên.

Em bỏ màu đất đỏ
Ngày xưa trong sương mù
Về đỉnh đồi buốt gió
Chôn kín tình thiên thu.

Anh rời đêm thành phố
Nhớ tiếng giày đêm xưa
Một mình nhìn bóng đổ
Loang loáng đỏ đêm mưa.

Nguyễn Kim Ngân – 1974.